Khi sinh ra, cô đã sở hữu khả năng nhìn thấy linh hồn, điều này khiến mọi người xung quanh sợ hãi và giữ khoảng cách. Họ tin rằng cô bị mắc bệnh tâm thần và tránh giao tiếp với cô, ngay cả người mà cô yêu thầm cũng không ngoại lệ.
Từ nhỏ, cô đã khát khao trở thành cô dâu của người ấy. Dù hắn luôn muốn cô tránh xa, cô vẫn theo dõi và gọi hắn là “Luân ca ca”. Cô hy vọng rằng khi trưởng thành, cô sẽ trở thành cô dâu xinh đẹp nhất của hắn trong ngày cưới. Tuy nhiên, khi cô trở về nước, cô phát hiện ra rằng hắn đã có người yêu.
Mặc dù đau lòng, cô không muốn bỏ cuộc. Cô tiếp tục theo đuổi hắn bằng mọi cách. Tuy nhiên, mọi thứ không diễn ra như mong muốn. Trong một cuộc xung đột, cô nghe thấy lời nói cắt ngang: “Viêm Dịch Luân, tôi mới là vợ anh. Tại sao anh lại không để ý tới tôi và chỉ quan tâm đến người con gái đó? Cô ta không thật sự yêu anh, cô ta chỉ yêu tiền bạc và địa vị của anh mà thôi!”
Cô cảm thấy thật mệt mỏi và thất vọng. Cuối cùng, cô quyết định bỏ cuộc và rời đi. Mang theo trái tim đầy đau thương, cô xuất ngoại đến một đất nước tên là Parawat. Tại đây, cô tìm lại được hy vọng và sức sống mới.
Bình luận truyện