Tạ Huyên, một kẻ ác từ trong xương tủy, chết đi hóa thành quỷ dữ, không có cửa tái sinh, chỉ có thể giam mình trong thế giới máu tanh của Minh giới.
Tưởng chừng linh hồn sẽ tan biến, Phong Đô Quỷ vương Phượng Tuân xuất hiện cứu vớt nàng.
Phượng Tuân, một tiểu thần tiên cao quý từ thượng giới, lại nguyện xuống U Minh đầy rẫy ô uế, mong muốn cứu rỗi những ác quỷ nơi địa ngục.
Vì Tạ Huyên, hắn lần đầu mặc xiêm y phàm trần, dạy nàng đạo lý làm người.
Hắn dạy nàng con chữ, và chữ đầu tiên nàng học được là “Phượng Tuân”.
Phượng Tuân hồn nhiên, nhân hậu, luôn tin có thể đưa Tạ Huyên trở về con đường chính đạo.
Nhưng dù đọc bao nhiêu sách, nghe bao nhiêu đạo lý, Tạ Huyên chỉ học được cách ngụy trang.
Nàng tinh ranh, giả vờ ngoan ngoãn, nghe lời trước mặt Phượng Tuân, đồng thời học cách quyến rũ người khác, thậm chí muốn dùng nó với hắn.
Hôm ấy, nàng vụng về bôi son, cài trâm lệch lạc đến gặp hắn.
Tạ Huyên muốn lợi dụng kế hoạch này để lừa Phượng Tuân thả mình.
Hắn nhìn nàng thật lâu, như muốn tìm ra chút quyến rũ trong vẻ vụng về ấy, dường như đã đoán ra ý đồ của nàng.
“Như vậy sao?” Hắn hỏi, tiến lại gần. Tạ Huyên lo sợ kế hoạch đã bại lộ.
Nhưng một nụ hôn nhẹ ấm áp đặt lên mi tâm nàng. “Ta mắc câu rồi,” hắn nói.
Tạ Huyên không hiểu “mắc câu” là gì. Sau này, nàng tìm cơ hội trở lại nhân gian báo thù.
Nàng chặt đứt hoàng mạch, gây ra chiến tranh ở kinh thành, tự tay đâm một nhát dao vào ngực Thái tử.
Nhưng khi Thái tử ngã xuống, khuôn mặt hắn dần biến thành hình dáng của Phượng Tuân.
Tạ Huyên cầm trái tim đã ngừng đập, liếm máu tươi trên môi, bất chợt nhớ đến lời đồn:
Thần linh sẽ bị hủy diệt bởi người họ yêu thương.
Theo những câu chuyện tình bi ai, nàng phải bạc đầu, mắt đỏ, móc tim, hiến sinh, tàn sát nhân gian, phá hủy cõi Cửu U, chỉ để tìm kiếm Phượng Tuân.
Vài năm sau, nàng dẫn dắt U Minh tấn công thượng giới, bắt về vị thần vương, người được đồn đại giống Phượng Tuân, chỉ để…
…làm thế thân.
Bình luận truyện