Phương Huyền, một chàng trai có hệ thống hỗ trợ, không may xuyên vào cuốn tiểu thuyết mạt thế “Trò Chơi Tận Thế”. Đen đủi hơn, cậu lại nhập vai một nhân vật phản diện: một mỹ nhân lạnh lùng, ít nói, yếu đuối, lại còn mắc bệnh tâm thần.
Theo cốt truyện, khi mạt thế ập đến, Phương Huyền sẽ trở thành kẻ cuồng tín giết người, bị mọi người căm ghét và cuối cùng bị thụ chính tiêu diệt.
Với “combo” bất lợi này, Phương Huyền không hề sợ hãi, vì cậu tin rằng hệ thống sẽ giúp mình thoát khỏi thế giới này.
Nhưng đời không như là mơ! Khi mạt thế bắt đầu, hệ thống đột nhiên… biến mất!
Phương Huyền: “Ớ?!”
Hệ thống “chuồn” mất, nhưng những “debuff” vẫn còn đó. Đặc biệt là thụ chính đang “tia” mình, chỉ cần sơ hở là “toang”. Chưa hết, công chính cũng bắt đầu xuất hiện.
Phương Huyền: “…”
Lần đầu gặp Kỷ Dịch Duy, anh ta đã nói: “Chào người đẹp, mở cửa cho anh vào với.”
Phương Huyền nhìn người đàn ông cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn, xăm trổ đầy mình, lại còn là cựu võ sĩ quyền anh, đồng thời là “người yêu tương lai” của thụ chính, chỉ biết im lặng mở cửa.
Kỷ Dịch Duy cười tươi: “Cảm ơn cưng nha.”
Phương Huyền: “…”
Sau đó, Kỷ Dịch Duy lại gọi: “Em yêu à…”
Ủa? Hình như có gì đó sai sai?
Sao công chính lại bám riết một nhân vật phản diện như mình thế này?
***
Cuộc sống mạt thế của Phương Huyền xoay quanh việc “chạy deadline” trên bản đồ.
Lịch trình hàng ngày: Đi, giết quái, ốm. Đi tiếp, giết quái, ốm. Ốm, ốm, ốm…
Dù sức khỏe không tốt, cậu vẫn cố gắng “lết” cái thân tàn tạ, cùng với căn bệnh tâm thần, để quậy tung cái thế giới mạt thế này!
Tàn nhưng không phế nha!
* **Nhân vật chính:**
* **Phương Huyền (Công):** Xinh đẹp, lạnh lùng, lý trí, mắc bệnh tâm thần, yếu đuối.
* **Kỷ Dịch Duy (Thụ):** Đẹp trai, lạnh lùng, có chút “điên”, da ngăm.
* **Lưu ý:** Công ít nói, khả năng giao tiếp kém do bệnh tình, cảm xúc lạnh nhạt.
Bình luận truyện