Âm nhạc có sức mạnh kỳ diệu trong việc tác động đến tâm trạng và cảm xúc của con người. Nó không chỉ đơn thuần là những giai điệu hay nốt nhạc, mà còn là một phương tiện để kết nối tâm hồn. Tôi bèn bật dậy, tìm chiếc loa…
” Giờ em sống bên người em có nở nụ cười?
Em có vui bên tình nhân không…?
Ngàу em bỏ anh đi là ngàу anh khóc rất nhiều…
Giọt nước mắt.. naу thấm trong tim anh…
Từng đêm anh nhớ mong người, anh khô héo tâm hồn… “
“Lòng đau tình phai”. Một trong những bài mà tôi thích
Khi nghe một bài nhạc yêu thích, lòng ta thường khơi dậy cảm xúc, cảm nhận được sức sống và năng lượng trong mỗi khoảnh khắc. Nằm trên chiếc nệm êm để cho giai điệu dẫn lối rồi thời gian trôi đi mà tôi không hay biết. Tôi nhắm mắt lại như một cái ôm của đêm tối, rồi đánh một giấc lúc nào không hay…
– Tâm ơi ! Xuống ăn cơm nè con, trời sắp tối rồi – tiếng dì tôi từ dưới nhà vọng lên
– Dạ, con xuống ngay ! – tôi đáp
Dì thấy tôi bước xuống thì lắc đầu, rồi thở dài nói:
Hồi trưa dì thấy con ngủ say quá nên không định gọi, ngủ gì mà quên cả ăn, giờ mà không kêu chắc ngủ tới sáng luôn, dì nói với mẹ con nha !?
– !!!!!!!
– Thôi mà dì, con xin dì – tôi năn nỉ mỏi cả mồm
– Lần sau mà còn thì đừng có trách
– Con yêu dì nhất trên đời
– Nịnh tôi không có tác dụng gì đâu ông tướng
– Vậy là tôi đã đánh 1 giấc bỏ con mịa bữa trưa… ôi cái bao tử tôi…mẹ tôi mà biết được chắc bà cho về quê luôn khỏi học hành học miết gì hết – tôi thầm nghĩ
Nhìn qua thấy bé Linh, nó dòm tôi cười tủm tỉm, rồi bất chợt cất tiếng:
Em cười nhiều lắm… rất vui bên tình nhân là đằng khác… anh khóc nhiều thì kệ anh…
– Gì vậy Linh ?
Tôi quyết định sử dụng 100% năng lực của não bộ… Rồi tôi ngờ ngợ hiểu ra, á à bài tủ của tôi bị nó đem ra mượn gió bẻ măng
– Cái con này !
………..
Áhhhhhhhhhhhhh…. Buông em ra – Linh hét
– Em mách dì Ba ( mẹ tôi ) – giọng Linh mếu máo
– Dám à….cho chừa nè…..
– Mẹ ơi, cứu con!
– Hai cô cậu muốn ăn cơm hay ăn roi ?!
– Cơm dì ơi
– Cơm mẹ ơi…hic…
Thứ 2 là ngày đầu buo….. à nhầm…. đầu tuần Một ngày đầu tuần hết sức trọng đại ! Đó ngày nhận lớp, sáng sớm khoác lên mình bộ đồng phục, tôi đạp xe trên con đường đầy sương giá, cảnh vật quen thuộc như bừng tỉnh sau giấc ngủ dài. Tiếng chim hót líu lo vang vọng trong không gian, như những nốt nhạc vui tươi chào đón ngày mới. Những bông hoa nở rộ bên lề đường, khoe sắc tươi thắm, như đang hân hoan đón chào ánh nắng mặt trời. Những chú bướm bay lượn nhẹ nhàng, nhảy múa giữa không gian, tạo nên một bức tranh thiên nhiên thật sống động và rực rỡ.
Tôi đạp xe bon bon, cảm thấy từng cơn gió mát rượi lướt qua, mang theo hương thơm của đất trời. Mọi thứ xung quanh như đang hòa quyện vào cảm xúc hạnh phúc trong tôi.
Ngày nhận lớp, sân trường đông đúc, nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Bọn con gái nhà giàu nổi bật giữa đám đông với phong cách thời thượng, sành điệu, ai nấy đều xinh đẹp rạng ngời. Còn bọn con trai….. à thôi khỏi kể
Trường có 3 dãy nhà A, B, C. Mỗi dãy gồm 3 tầng. Lớp tôi ở dãy C, lầu 2, phòng đầu tiên từ trái sang phải. Khối 10 được chia thành 11 lớp, trong đó có 3 lớp A và 8 lớp C.
– Phải nói là cái lớp 10A2 này nên cảm thấy vinh dự khi được tôi chọn mặt gửi vàng… đặc biệt hơn khi tôi là khách quý của ông hiệu trưởng…khửa khửa – tôi thầm nghĩ nhưng cũng hơi lạnh sống lưng khi nhớ đến hôm đấy
Bước vào lớp với tâm trạng hồi hộp, đang loay hoay tìm một chỗ ngồi thật tốt
– Ê, Tâm?!
Một giọng nói vang lên…