Tôi bàng hoàng nhận được tin anh mất khi đang làm nhiệm vụ. Anh, Giang Tùy, người tôi yêu nhất, là một cảnh sát ngầm, thường xuyên trà trộn vào những tổ chức tội phạm nguy hiểm.
Đã năm năm rồi, nỗi đau mất anh vẫn còn nguyên vẹn. Cứ ngỡ có thể quên được anh, thì anh lại bất ngờ xuất hiện trước mặt tôi trên phố.
Nhưng tôi không ngờ rằng, những lời cầu nguyện suốt năm năm qua đã bị quỷ dữ nghe thấy. Anh đã thay đổi, có vợ con, có một cuộc sống mới… chỉ là không còn nhớ đến tôi.
Tôi nói với anh: “Nếu anh đã quên em, thì em cũng không cần anh nữa.”
Anh khóc, mắt đỏ hoe. Tôi hỏi tại sao anh lại khóc, anh chỉ nhìn tôi buồn bã rồi lắc đầu.
Bình luận truyện