Tôi chỉ là một người vợ bình thường, nhỏ bé của Trần Bình.
Khi anh ta lên ngôi Vương, tôi cũng được hưởng cuộc sống giàu sang.
Nhưng lúc anh ta thất bại thảm hại, tôi đã nhanh chóng bỏ trốn.
Sau đó, nhờ có Công chúa giúp đỡ, anh ta đã vực dậy và trở nên quyền lực hơn xưa. Còn tôi thì bị thuộc hạ của anh ta bắt lại và trở thành tù nhân.
Ai cũng chửi rủa tôi là kẻ vong ơn bội nghĩa, đáng bị trừng trị thích đáng.
Họ bảo Trần Bình có lột da rút gân tôi cũng không hả giận.
Nhưng Trần Bình lại rất bình tĩnh, anh ta bày ra một bàn đầy vàng bạc châu báu.
Rồi anh ta chỉ vào mình và hỏi: “Nào, cho em chọn lại lần nữa.”
“Giữa anh và đống châu báu này, em chọn ai?”
Bình luận truyện