Thông tin truyện

Hàn Môn Trạng Nguyên

Hàn Môn Trạng Nguyên

Tác giả:

Nguồn:

truyenfull.tech

Trạng thái:

Đang ra
Đánh giá: 1 / 10 từ 1 lượt

Nhóm dịch Nghĩa Hiệp – gauthichdocsach

Hắn tự hỏi liệu trên đời này có ai kém may mắn hơn mình chăng? Đã qua ba mươi cái xuân xanh mà vẫn lẻ bóng, chỉ vì hắn là một thanh niên “trắng tay” đúng nghĩa đen: không nhà cửa, không xe cộ, không tiền tiết kiệm – à, có sổ tiết kiệm nhưng số dư lại là con số không tròn trĩnh. Tài sản duy nhất hắn có là mấy món đồ cổ “từ thời khủng long” được hắn kỳ công sưu tầm bằng tiền túi. Ngoài học vị Tiến sĩ và chức danh Giáo sư khảo cổ học, hắn vẫn hoàn toàn tay trắng. Cuộc đời tẻ nhạt, chưa kịp nở rộ của hắn đã nhanh chóng khép lại trong một chuyến khai quật mộ cổ… hay nói đúng hơn là một khởi đầu mới, bởi lẽ… hắn đã xuyên không rồi!

Có ai trên đời này lại xui xẻo như hắn? Người ta xuyên về quá khứ thì thành tướng quân, vương gia, hoàng đế, hoặc chí ít cũng là chưởng môn nhân, tiên nhân các kiểu; còn hắn thì biến thành một cô hồn vất vưởng lang thang giữa vũ trụ, để rồi cuối cùng nhập vào thân xác của một đứa nhóc miệng còn hôi sữa. Hơn nữa, đó còn là một thằng bé nhà quê, sống ở nơi hẻo lánh đến nỗi chim cũng chẳng buồn bay tới. Điểm sáng duy nhất mà hắn thầm thấy may mắn là kiếp này hắn có cha mẹ yêu thương.

Việc trở về quá khứ không làm hắn quá bất ngờ, dẫu sao với kho kiến thức uyên thâm, dù không thể làm nên nghiệp lớn thì cũng đủ để hắn xoay sở ở thế giới này. Điều khiến hắn thực sự phiền lòng là Thẩm gia – nơi hắn tái sinh – lại là một gia đình học giả sa sút, vô cùng cổ hủ và nghèo khó xơ xác. Trong nhà, chi trưởng được thiên vị nhất, còn chi của hắn (chi út) và cha hắn lại là những người chịu nhiều thiệt thòi nhất. Mọi ưu đãi tốt đều dồn hết cho chi trưởng, nhà hắn có muốn hưởng chút lợi lộc cũng chẳng được.

Cứ cho là hắn là thiên tài trời sinh, nhưng thiên tài cũng cần học qua vỡ lòng, nếu không sẽ bị coi là yêu quái và có thể bị dìm lồng heo thì khổ. Vấn đề là gia đình này không có tiền cho hắn đi học, mà nếu có cũng chẳng đến lượt hắn. Ngay cả mẹ hắn cũng khuyên hắn nên an phận làm một người nông dân, dù cả đời dãi nắng dầm sương nhưng cũng đủ sống qua ngày.

Không được! Dù thế nào hắn cũng phải kiếm được tiền để đi học. Người ta không cho thì hắn tự kiếm. Phải có học vấn mới có bàn đạp để hắn tung hoành chứ. Trong nhà thiếu thốn nhất là tiền, vậy thì… hắn phải bắt tay vào kiếm tiền thôi. Mục tiêu trước tiên là cho hắn được đi học vỡ lòng, và để cha mẹ hắn được ăn no mặc ấm. Tiếp đó là đoạt danh hiệu Trạng Nguyên để cha mẹ hắn nở mày nở mặt, để vị tổ mẫu đương gia và cả đám thúc bá, thím thím phải nhìn nhận lại: thằng này không phải hạng tầm thường đâu, đừng tưởng là chi út mà lầm.

Nếu quý độc giả đã quá ngán những trận chiến đẫm máu, giang hồ gươm đao thì hãy đến với “Hàn Môn Trạng Nguyên”, cùng thưởng thức hành trình “vươn lên” của chàng nông dân Thẩm Khê từ tận đáy xã hội lên đến đỉnh cao. Hãy xem cậu chàng làm thế nào để mang tới một sắc màu mới mẻ cho giới giải trí nhạt nhẽo của triều đại nhà Minh. Và dĩ nhiên, không thể thiếu những câu chuyện lãng mạn với các bóng hồng “mọi lứa tuổi” của anh chàng.

Bình luận truyện