Đã mười năm rồi kể từ ngày tôi rời ghế nhà trường. Hồi đó, hộc bàn tôi toàn thư tình, cả thư mình viết lẫn thư người ta gửi. Thỉnh thoảng, những kỷ niệm ấy vẫn ùa về, sống động như vừa mới xảy ra.
Bạn bè hay bảo tôi nên viết về những chuyện vui thời học sinh. Tôi cũng muốn lắm, nhưng cứ lần lữa mãi.
Không biết bao nhiêu lần tôi định viết, bao nhiêu lần mường tượng, bao nhiêu lần nhớ lại những chuyện đã qua. Hôm nay, thấy mấy em sinh năm 2000 làm lễ ra trường, khóc sướt mướt, tôi bỗng giật mình nhận ra tuổi học trò của mình đã xa lắm rồi. Thế là tôi quyết định bắt đầu viết.
Tôi chỉ muốn viết những điều thật giản dị, không cần hoa mỹ, cao siêu. Chỉ mong khi đọc lại, những ký ức ấy sẽ hiện lên thật rõ ràng, sống động trong tâm trí tôi.
Bình luận truyện