Thẩm Thanh Nhiên, một công tử bột chính hiệu, từ bé đến lớn chưa bao giờ động tay vào việc gì, đến cây lúa, cây ngô trông như thế nào cậu còn chẳng biết.
Đùng một cái, cậu xuyên vào một cuốn tiểu thuyết làm ruộng, biến thành một “nữ phụ” vừa lười vừa đanh đá. Số khổ hơn nữa là, cậu còn yếu ớt bệnh tật, phải sống bám vào mẹ. Vì thế, mẹ cậu đành phải giả trang cậu thành con gái, gả thay chị gái cho người chồng mới trở về từ chiến trận.
Ai dè, cuối cùng cậu bị chồng bỏ và chết đói.
Mẹ cậu dặn dò: “Nếu bị phát hiện là con trai mà hắn không nuôi, thì chỉ có nước chết đói thôi con ạ.”
Người ta thường bảo xuyên sách là phải nắm bắt cốt truyện để thay đổi số phận.
Thẩm Thanh Nhiên chỉ muốn than trời: “Cái cốt truyện chết tiệt gì thế này, cả quyển sách toàn nói về làm ruộng thôi!”
Chắc số mình chỉ có nước ngồi chờ chết quá.
Nhưng đói quá không chịu nổi, sau một ngày ngồi không, Thẩm Thanh Nhiên nghiến răng nghiến lợi lết xuống ruộng mía nhổ cỏ.
Vừa cuốc một nhát, cỏ dại vẫn còn y nguyên, mà cây mía thì gãy làm đôi.
Cậu không tin nổi vào mắt mình…
Một tiếng sau, Thẩm Thanh Nhiên mồ hôi nhễ nhại cố gắng cắm lại mấy cây mía bị gãy xuống đất.
Cậu chỉ ước gì mọi chuyện cứ yên ổn qua ngày.
“Hay là cứ để tôi yên đi, nếu không anh cũng có ngày chết đói đấy,” Thẩm Thanh Nhiên nói với người đàn ông đang tìm đến cậu.
“Nghe cũng có lý đấy.”
*i. Công câm què, cả hai đều diễn sâu, tất cả chỉ là ngụy trang.
ii. Hệ thống + làm ruộng + xuyên sách.*
Bình luận truyện