Thể loại: nhất công nhất thụ, cổ trang
Edit: Ảo Vũ
Beta: NaNa
Bảy năm trước, Trác Như Sơ đã hy sinh toàn bộ công lực của mình để cứu hắn,
Để lại trong ký ức một mái tóc đen dài như tuyết trắng, nhưng đối phương lại quên đi mọi chuyện đã xảy ra trước đó.
Sáu năm sau, Ổ Dạ Lôi trở thành Đình Vương tàn bạo và ngoan cố,
Trong tình thế không còn sự lựa chọn, Trác Như Sơ đã quyết định rời bỏ sư môn và quay về bên cạnh hắn.
Khi Ổ Dạ Lôi nhìn thấy hắn, ánh mắt hắn chứa đầy sự giận dữ và mong muốn sở hữu,
Cảm giác như có những đao kiếm xuyên thấu trái tim, mang đến cảm giác đau đớn,
Hắn muốn xóa bỏ lớp mặt nạ lạnh lùng của Trác Như Sơ,
Nhưng những gì hắn nhận lại chỉ là sự thờ ơ và lạnh lùng, dập tắt mọi cơn hỏa nộ trong lòng hắn.
Hắn nhất định phải tự mình lấy lại những ký ức đã mất,
Và lời hứa của mình, hắn quyết không để Trác Như Sơ rời bỏ mình!
Ổ Dạ Lôi không kìm nén được đã hỏi: “Tại sao bảy năm qua ngươi không xuất hiện, cũng không đến tìm ta?”
Trác Như Sơ nhíu mày, trả lời một cách lạnh lùng: “Ngươi đã quên, tại sao ta phải đến? Ngươi quên rồi, ta chỉ biết ngươi của quá khứ, không biết người ngươi hiện tại. Chúng ta chỉ là người xa lạ.”
“Ngươi vừa nói gì?!” Ổ Dạ Lôi tức giận, đem Trác Như Sơ đè xuống, ngọn lửa trong lòng cháy bùng bùng, “Nói lại một lần nữa!” Trái tim hắn như bị hai cái răng sói trên cổ Trác Như Sơ đâm vào, thắt chặt đau đớn.
“Ta và ngươi là…” Hai chữ đó đã bị Ổ Dạ Lôi chặn lại tại miệng.
Ôm chặt Trác Như Sơ, hắn dùng nụ hôn để trừng phạt sự phản bội.
Phải, chính là phản bội.
Khi hắn nghe thấy hai từ “người dưng”, hắn cảm thấy như mình bị phản bội, bị Trác Như Sơ phản bội.
Bình luận truyện