Ai nói rằng thần tiên không có cảm xúc, không có máu và nước mắt? Đó là một nhận định thiếu trải nghiệm sâu sắc.
Ta xem nàng như tri kỷ, là người duy nhất thấu hiểu những nỗi niềm trong lòng ta giữa bầu trời rộng lớn, cũng là người có thể bên ta mãi mãi trong ba cõi…
Nếu có một ngày nàng có thể trò chuyện với ta, nở nụ cười với ta, thì ta sẽ sẵn sàng đánh đổi tất cả những gì mình có…
Vậy mà, tại sao khi có khả năng cử động và mỉm cười, nàng lại quên ta một cách nhanh chóng như thế…
Bình luận truyện