Dưới đây là đoạn văn được viết lại với cách diễn đạt mới mà không thay đổi ý nghĩa:
Loại truyện: Ngôn tình, hiện đại, ngọt văn, thanh xuân vườn trường.
Biên tập: Meo
Nguồn: wikidich
Số chương: 56 chương
Thiết kế: @temm0186 từ [TheJuneTeam]
Banner: zhumengg, -wonderfulwonderland
Tóm tắt 1:
Tại trường Mẫn Đức, không ai dám đả động đến bá vương Hoắc Trầm. Tuy nhiên, như câu nói “vỏ quýt dày có móng tay nhọn” đã chỉ ra, khắc tinh của Hoắc Trầm sẽ xuất hiện vào một ngày nào đó. Người đó chính là một cô gái dễ thương, dù có khuôn mặt cao lãnh nhưng giọng nói lại ngọt ngào khi gọi cậu: “Anh Hoắc Trầm” và thậm chí còn thổi bong bóng. Từ đó, mọi người bắt đầu lạnh nhạt với Hoắc Trầm và chỉ yêu thương cô gái nhỏ này.
Trước đây, Hoắc Trầm từng tuyên bố: “Thư Trinh là ai? Dù cô ấy là tiên nữ, tôi cũng không thèm liếc mắt nhìn một cái.” Thế nhưng, sau này cả trường Mẫn Đức đều chứng kiến cảnh Hoắc Trầm ôm cô gái nhỏ trên tường. Cô gái cười duyên dáng trong lòng, đặt tay lên ngực cậu và nói: “Không phải bạn đã nói là không thèm nhìn người ta một cái à?” Hoắc Trầm ánh mắt trầm xuống, nói nhỏ: “Tôi sẽ cho cô cả sinh mệnh của tôi, còn có gì là không thể?”
Tóm tắt 2:
Vào ngày trước khi đi học, Hoắc Trầm lạnh lùng cảnh cáo Thư Trinh: “Ở trường, coi như chúng ta không quen biết nhau.” Thư Trinh gật đầu đồng ý, nhưng Hoắc Trầm không hiểu tại sao cô lại có vẻ phấn khởi. Khi vừa đến trường, mọi ánh mắt đổ dồn vào Thư Trinh, và Hoắc Trầm lập tức bùng nổ. Hoắc Trầm vẫy tay gọi Thư Trinh: “Đi đây với anh.” Mọi người qua đường hỏi: “Anh Trầm, hai người quen biết à?” Hoắc Trầm gật đầu: “Đúng thế, rất quen, chúng tôi đã quen nhau mười năm rồi.” Thư Trinh nghĩ: “Có gì đó không đúng, chúng tôi chỉ quen biết chưa đến nửa tháng.” Thư Trinh gửi lời nhắn: “Em sẽ rực rỡ hơn cả ánh mặt trời, anh rất mong chờ ngày mai.”
Tag: Yêu sâu sắc, oan gia, ngọt văn, trường học.
Xin cảm ơn Phưn đã giúp biên tập văn án này.
Bình luận truyện