Mười lăm năm trước, trong một đêm mưa mịt mù, một nhóm người lạ đã xông vào Sở gia trang và tàn sát toàn bộ gia đình họ Sở mà không rõ mục đích.
Sở trang chủ cùng đứa con nhỏ bỏ chạy khỏi kẻ thù, rồi trong nhiều tháng liền, họ liên tục trốn chạy. Có lúc Sở trang chủ cõng con trên lưng, lúc lại bế trong lòng, ban ngày trốn kỹ, ban đêm di chuyển. Họ ẩn náu khắp nơi: trên cây, trong hang động, thậm chí cả trong nghĩa địa. Thức ăn của hai cha con là rễ cỏ, vỏ cây, rau rừng và quả dại. Qua bao thử thách gian nan, họ đến một vùng hoang vu, không có dấu vết người cư ngụ. Sở trang chủ giấu không cho con biết danh tính kẻ thù mà chỉ kiên trì truyền dạy võ nghệ.
Nửa năm sau, nhóm người bịt mặt quay lại và sát hại Sở trang chủ. May mắn thay, đứa con được một dị nhân cứu và ở cùng người này luyện võ suốt mười bốn năm trong một hoang cốc hoang vắng. Dị nhân nhiều lần dặn dò cậu bé không được trở lại nơi cha cậu bị sát hại, chỉ nói rằng sau này mọi chuyện sẽ sáng tỏ. Tại sao lại như vậy?
Bình luận truyện