Bạn đã từng trải qua cảm giác bí ẩn và ấm áp này trước đây chưa?
Có một khoảnh khắc đặc biệt, khi bạn nắm tay ai đó, bạn sẽ muốn ở bên cạnh họ mãi mãi, đi qua mọi chặng đường của cuộc đời.
Đây chính là cảm giác của Triều Vũ khi cô lần đầu nắm tay Hứa Bác Viễn, một người đàn ông trai có gương mặt u buồn nhưng trái tim ấm áp. Cùng đón đọc Người Em Yêu của Dạ Mạn để khám phá câu chuyện ngôn tình đầy ngọt ngào và ấm áp này.
Văn án:
Trên thế giới này, có điều gì rực rỡ hơn ánh nắng ban mai, lung linh hơn ánh trăng đêm thu không?
Triều Vũ suy nghĩ, có lẽ chỉ có việc sống cùng người mình yêu đến bạc đầu mới có thể so sánh được.
Năm bảy tuổi, số phận đã đưa cô tới gặp Hứa Bác Diễn, một thiếu niên với gương mặt trầm lặng và ấm áp.
Hai ba tuổi, lần đầu gặp anh, cô đã có ấn tượng đặc biệt. Sau nhiều lần tiếp xúc, trái tim của cô dần dần rung động.
Cô là người mỏng manh, đơn thuần, như một thế giới bí mật chưa được ai khai phá. Còn anh là người có thể chiếm giữ được thế giới của cô, dạy cô biết nói “Yêu”, chấp nhận cô, bao dung cô và yêu thương cô.
Hai tư tuổi, sau khi trải qua nhiều đau khổ và hạnh phúc, cô và anh đã tay đan bàn tay, hẹn ước mãi bên nhau.
Triều Vũ nhớ lại khoảnh khắc đặc biệt khi cô lần đầu nắm tay Hứa Bác Diễn. Khi đó, anh mặc bộ đồng phục cứu hộ màu da cam, lội qua vùng nước bùn, và nói với cô “Nắm chặt lấy!”. Cô đã quyết định muốn cùng anh đi hết cuộc đời này.
Khi Triều Vũ kết thúc cuộc phỏng vấn, Hứa Bác Diễn vẫn đang đứng dưới cơn mưa rào. Cô loạng choạng đi tới, và đột nhiên cổ tay của cô bị anh túm lấy. Cô ngẩng đầu kinh ngạc mà nhìn anh, và thấy người đàn ông mặc bộ đồng phục cứu hộ màu da cam, cả người ướt đẫm, lội qua khu nước cạn mà tới.
Anh nói với cô “Nắm chặt lấy!” với giọng nói trầm thấp nhưng lại ẩn chứa sự mạnh mẽ vang dội. Cô bỗng nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch.
“Anh bảo vệ thành phố này còn em tới bảo vệ anh,” cô nghĩ thầm.
Bình luận truyện