**Giới thiệu truyện:**
Bạn Sơ Nguyệt vất vả 500 năm mới lấy được bằng Mạnh Bà. Ai ngờ vừa đến chỗ làm, cô nàng tá hỏa phát hiện “công ty” Mạnh Bà đã cải tiến! Giờ không chỉ đơn thuần là pha canh cho các linh hồn uống, mà còn phải… giúp họ cưa cẩm crush! Ủa, Mạnh Bà giờ “tốt bụng” vậy luôn hả?
Đời đã khó, làm Mạnh Bà còn “khoai” hơn. Sơ Nguyệt chỉ muốn an phận làm một viên chức quèn ở Địa Phủ thôi, chứ không muốn làm Mạnh Bà chút nào! Công việc này thực sự không hợp với cô!
**Tóm tắt:**
Tác giả: Nhĩ Bắc
Thể loại: Tiểu thuyết, Vả mặt, Hoán đổi thân xác, Xuyên không, Tiên hiệp, Dị năng, Truy thê, Gương vỡ lại lành
Team dịch: Thế Giới Tiểu Thuyết
**Đọc thử giọng văn:**
Sơ Nguyệt trợn tròn mắt nhận ra cái bóng trắng lướt qua là Bạch Vô Thường, đồng nghiệp cũ thời còn làm câu hồn.
Nghe Bạch Vô Thường gọi người bên cạnh là “đại nhân”, đầu óc Sơ Nguyệt nảy số lia lịa. Mặt mày tái mét, cô vội vàng gỡ cái vòng trói tay của Đường La.
Lại gần Bạch Vô Thường, Sơ Nguyệt níu áo thì thầm: “Tam gia, vị ‘đại nhân’ này là ai vậy?”
Bạch Vô Thường nhìn Sơ Nguyệt như nhìn người ngoài hành tinh, kiểu như “Trời ơi, bao năm ở Địa Phủ rồi mà còn không biết mặt sếp hả?”.
Thật là hết nói nổi, Địa Phủ sao lại có người ngốc nghếch như Sơ Nguyệt chứ!
Bạch Vô Thường liếc nhìn người kia, thấy gật đầu mới dám lên tiếng: “Đây là Tần Quảng Vương, Tương Tử Văn, người quản lý hàng vạn linh hồn chuyển kiếp.”
Nghe vậy, Tần Quảng Vương Tương Tử Văn khẽ vênh mặt đắc ý. Cơ mà trong mắt Đường La, một linh hồn sắp chuyển kiếp, thì cái vẻ đắc ý này đáng sợ kinh hoàng. Cô nàng ngất xỉu luôn tại chỗ.
Sơ Nguyệt thì cảm thấy hai chân mình sắp nhũn ra đến nơi. Sao lại là vị đại gia này chứ?
Trong cơn hoảng loạn, cô chỉ kịp nghe Tần Quảng Vương phẩy tay đuổi Bạch Vô Thường đi.
Trên đường về phủ, Bạch Vô Thường bỗng nhận ra một sự thật: hóa ra đại nhân kéo mình đến chỉ để giới thiệu bản thân cho Sơ Nguyệt, xong rồi lại đuổi mình đi?
Bạch Vô Thường thầm nghĩ: “Đại nhân à, ngài cứ thế này thì ai dám làm bạn với ngài cho nổi.”
Người khác không biết, chứ Bạch Vô Thường và Hắc Vô Thường, những thuộc hạ thân cận của Tần Quảng Vương, quá rõ tính khí lười biếng và lập dị của vị đại nhân này.
Cứ hễ việc gì không cần động tay thì tuyệt đối không mở miệng, còn nếu cần nói thì họ sẽ bị triệu tập ngay lập tức.
**Lưu ý nhỏ:**
* Truyện có kết HE, mọi người cứ yên tâm đọc nha.
* Đây là chuỗi 6 câu chuyện ngắn, có yếu tố xuyên không, bối cảnh cả cổ đại và hiện đại.
* **KHÔNG CÓ HỆ THỐNG! KHÔNG CÓ HỆ THỐNG! KHÔNG CÓ HỆ THỐNG!** Chuyện quan trọng phải nhắc lại ba lần!
Bình luận truyện