Dưới đây là bản viết lại đoạn văn trên với ý nghĩa không đổi:
Hai trường trung học tư thục quyết định sáp nhập nhau, và hai nam thần nổi tiếng của mỗi trường bắt đầu đối đầu nhau. Tùy Hầu Ngọc nhìn Hầu Mạch với ánh mắt khinh thường và nói: “Bộ dạng của hắn chẳng khác nào một con chó đội lốt người, tại sao lại không thích làm những việc mà con người thường làm?”
Hầu Mạch nhìn Tùy Hầu Ngọc với nụ cười lạnh lùng và nói: “Bộ dạng của hắn hại nước hại dân, tính tình còn ghê gớm, lẽ ra hắn phải làm hoa khôi chứ không phải giáo thảo.”
Tùy Hầu Ngọc mắc chứng hưng cảm và bị mất ngủ trầm trọng. Tuy nhiên, anh bất ngờ phát hiện ra rằng chỉ cần đến gần Hầu Mạch thì có thể ngủ ngon. Từ đó, Tùy Hầu Ngọc thường xuyên đến ngủ chung với Hầu Mạch, mặc dù anh ghét hắn.
Hai người trở thành đồng đội trong một trận tennis đánh đôi và chiến thắng cùng nhau. Tuy nhiên, họ vẫn liên tục đối đầu và đánh nhau. Sau trận đánh nhau trên sân thượng, Tùy Hầu Ngọc trở lại lớp với dấu vết thương trên miệng, khiến cho các thành viên khác trong đội lo lắng và tức giận.
Khi Hầu Mạch trở về lớp, anh cũng có dấu vết thương trên môi và áo sơ mi bị rách. Hầu Mạch đuổi theo Tùy Hầu Ngọc và giải thích rằng anh không hề cười với nữ sinh nào trong trận đấu.
Trong một cuộc phỏng vấn, Hầu Mạch miêu tả Tùy Hầu Ngọc bằng bốn chữ: “Yêu thích không buông.” Tùy Hầu Ngọc trả lời rằng Hầu Mạch là “cút con mẹ đi.” Khi được hỏi về sở thích, Hầu Mạch nói rằng anh thích sờ cá, trong khi Tùy Hầu Ngọc nói rằng anh thích đánh khỉ.
Tác giả của câu chuyện yêu đương này mô tả nó là một câu chuyện tình yêu “ngủ không được” và “ngủ không dậy được.” Câu chuyện sẽ tập trung vào việc mô tả mối quan hệ đặc biệt giữa Tùy Hầu Ngọc và Hầu Mạch.
Bình luận truyện