Sau khi được sinh lại, Trần Mặc đã thay đổi cách nhìn của mình và quyết định rằng cuộc sống không cần phải quá phức tạp. Cậu không còn cố gắng giành quyền lực và chữ người bị ghét bỏ như trước đây. Thay vào đó, cậu tập trung vào việc sống một cuộc sống bình yên và hạnh phúc.
Khi trở về nhà, ba mẹ của cậu hỏi liệu cậu em trai có thể sống cùng gia đình không. Trần Mặc trả lời một cách chân thành rằng: “Mọi người vui là được.” Cậu không còn để ý đến việc người khác nghĩ gì về mình và tập trung vào việc tận hưởng cuộc sống.
Một ngày nào đó, trong khi mọi người đang tụ tập để ăn lễ tết, họ bắt đầu so sánh Trần Mặc với người em trai được yêu thích của cậu. Họ nói rằng cậu không xứng đáng với thân phận cậu chủ nhà quyền quý như cậu. Nhưng Trần Mặc chỉ cười và gật đầu, không để ý đến những lời chỉ trích.
Mọi người xung quanh bắt đầu nhận ra rằng Trần Mặc có một phong cách sống rất riêng, cậu biết cách tận hưởng cuộc sống và không để ý đến những việc mà người khác nghĩ. Cậu biết cách ăn, ngủ ngon và làm những việc mà cậu yêu thích.
Tuy nhiên, có một điều mà Trần Mặc không ngờ đến là Tịch Tư Yến, người mà cậu đã trải qua nhiều kiếp sống khác nhau, đã bắt đầu để ý đến cậu. Tịch Tư Yến là một người lạnh lùng và khó đoán, và Trần Mặc không biết làm thế nào để đối phó với anh ta.
Tịch Tư Yến bắt đầu theo dõi Trần Mặc và thậm chí còn đến gần cậu để hỏi về việc cậu có thể giải thích cho mọi người về mối quan hệ giữa họ không. Trần Mặc cố gắng giải thích rằng mình và Tịch Tư Yến không có mối quan hệ gì, nhưng Tịch Tư Yến chỉ cười lạnh và nói rằng “Giờ thì có rồi”.
Trần Mặc cảm thấy kinh hãi khi nhận ra rằng mình đã bị Tịch Tư Yến bắt buộc phải gắn kết với mình. Cậu không biết làm thế nào để đối phó với tình huống này và cảm thấy như mình đang bị mắc kẹt trong một mối quan hệ không mong muốn.
Bình luận truyện