Tô Anh vừa xuyên không về những năm 70 thì biết tin chồng sắp về nước và muốn ly hôn. Sốc quá, cô suýt tái phát bệnh tim!
Quyết định ly hôn, Tô Anh nghĩ cách để được ở lại hòn đảo này. Cô bèn tìm cách thân thiết với nam chính, kéo theo cả em chồng và con gái riêng của nguyên chủ.
Trong lòng Tô Anh thầm tính: “Chỉ cần kết hôn để hợp thức hóa việc nuôi con thôi, chứ không cần làm vợ chồng thật sự đâu nhé!”
Cô nghĩ: “Anh ta là quân nhân, lại còn mang theo hai đứa con riêng. Mình cũng từng trải qua hôn nhân rồi, nếu anh ta đồng ý thì cả hai cùng nhau nuôi con, quá tuyệt vời!”
Hàn Cảnh Viễn vừa xong nhiệm vụ, được điều ra đảo đóng quân.
Trước đây, vì lý do đặc biệt, anh từng kết hôn theo “hợp đồng” với một nữ đồng chí. Sáu năm sau, hết hợp đồng, họ ly hôn ngay.
Sau khi ly hôn, anh được chuyển đến gần chỗ vợ cũ và vô tình nhận ra mình có cảm tình với cô ấy, thấy cả hai rất hợp nhau.
Thế là anh dẫn hai đứa con riêng đến gặp Tô Anh, nghiêm túc hỏi: “Đồng chí, cái ‘hợp đồng’ nuôi con của cô còn hiệu lực không?”
Tô Anh gật đầu. Hôm sau, cô có giấy đăng ký kết hôn và chính thức được ở lại đảo.
Mấy bà dì, bà thím trong khu tập thể nhìn cô thương hại, đoán rằng vợ “hờ” của đội trưởng Hàn chắc trụ không quá ba tháng.
Nhưng Tô Anh chẳng lo. Hàn Cảnh Viễn quanh năm đi công tác, cô tha hồ dùng đồ đạc hiện đại để nuôi con, sướng hơn nhiều so với việc phải đánh nhau với quái vật ở thế giới cũ!
Vừa dọn đến nơi ở mới, Hàn Cảnh Viễn lại nhận nhiệm vụ dài ngày. Nhìn bốn đứa trẻ quấn quýt bên nhau, anh thấy hơi choáng váng, hỏi vợ: “Em có xoay sở được với bốn đứa không?”
Tô Anh cười hiền: “Một mình em nuôi bốn đứa thì vất vả lắm, anh cố gắng về sớm nhé!”
(Thầm nghĩ: “Em sẽ nuôi bốn đứa lớn béo tốt, ngoan ngoãn, mà chẳng liên quan gì đến anh cả!”)
Hàn Cảnh Viễn: …
Sau khi anh trở về từ nhiệm vụ, anh liên tục nghe thấy những lời phàn nàn:
“Hàn Cảnh Viễn, vợ cậu lại đánh con rồi!”
“Hàn Cảnh Viễn, Tô Anh không cho con anh ăn no!”
“Đội trưởng Hàn, vợ với con anh đang trèo cây kìa!”
Hàn Cảnh Viễn vội vàng chạy về nhà thì thấy bốn đứa trẻ trắng trẻo, bụ bẫm và nghe lời Tô Anh răm rắp, hơn cả nghe anh nói.
Vài năm sau, vợ trẻ của đội trưởng Hàn ngày càng xinh đẹp, tuyên bố khi nào bọn trẻ lớn, cô sẽ ly hôn.
Lần này, đội trưởng Hàn, người chưa từng biết yêu là gì, đột nhiên hắng giọng nói: “Anh hiểu những gì em nghĩ… Nhưng em đừng ly hôn, được không?”
Bình luận truyện