Thông tin truyện

Trại Hoa Đỏ

Trại Hoa Đỏ

Tác giả:

Thể loại:

Linh Dị, Trinh Thám

Nguồn:

truyenfull.tech

Trạng thái:

Hoàn Thành
Đánh giá: 10 / 10 từ 0 lượt

Ở bất kỳ nơi nào có con người, ở đó đều có tình yêu và lòng trung thành. Đồng thời, cũng chính nơi đó tồn tại sự độc ác, nham hiểm và phản trắc.

Diên Vĩ nhận được món quà từ chồng là một trang trại nằm giữa vùng núi hoang vu. Ngay khi đặt chân đến đây, cô đã có một cảm giác không lành. Một bộ tộc kỳ lạ, những con người kỳ quái, những vụ án mạng bí ẩn và truyền thuyết về dòng họ Quách đã biến những ngày ở Trại Hoa Đỏ thành một chuyến hành trình kinh hoàng.

“… Sau một thời gian dài, Vĩ nghe thấy những âm thanh rộn ràng như tiếng cười nói. Khắp bản, đèn điện sáng rực rỡ. Rất nhiều người đang tụ tập xung quanh. Họ đến từ các ngôi nhà trong bản, mặc những trang phục sặc sỡ, đầy vòng khuyên. Họ hò reo và cười đùa vui vẻ như thể đang tham gia một trò chơi nào đó. Vĩ nghe thấy âm thanh ồn ào nhưng lại không rõ ràng.

Rồng rắn lên mây
Có cây núc nắc
Có nhà khiển binh
Hỏi thăm thầy thuốc có nhà hay không…

Cô cảm thấy rùng mình. Trò chơi có vẻ rất vui, nhưng không hiểu sao sống lưng cô lại cảm thấy lạnh. Đột nhiên, cô nhìn thấy một người phụ nữ tách ra khỏi đám đông. Cô ta đứng cách xa và đang nhìn Vĩ. Cô ta trẻ và đẹp, rất đẹp, nhưng lại mang một vẻ quen thuộc mà Vĩ không thể xác định. Vẻ quen thuộc ấy khiến Vĩ cảm thấy tò mò.

Cô tiến lại gần người phụ nữ. Như thể chờ sẵn, cô ta nhanh chóng bước về phía trước rồi dừng lại như đang đợi. Vĩ vội vã theo sau để đuổi kịp. Ngay khi chỉ còn cách người kia chừng mười bước chân, cô ta lại tiếp tục đi. Người phụ nữ có vóc dáng nhỏ bé nhưng lại có tốc độ nhanh một cách đáng ngạc nhiên. Tuy nhiên, khi đã bỏ Vĩ một khoảng cách khá xa, cô ta lại dừng lại và nhìn Vĩ đầy giục giã. Nhưng đến lần thứ ba khi Vĩ mừng thầm vì sắp đuổi kịp thì cô lại bị tụt lại đằng sau như trong một trò chơi ú tim.

Vĩ bắt đầu cảm thấy sốt ruột. Cô cảm nhận mặt mình nóng bừng, mạch đập trên thái dương rộn ràng như cảm giác khi suýt đập tay lên vai đứa trẻ cuối cùng trong đoàn rồng rắn mà bị hụt. Cô bước nhanh hơn, gần như là chạy, nhưng vẫn không thể đuổi kịp người phía trước. Tuy nhiên, lần này khoảng cách đã được thu hẹp lại, rất gần.

Người phụ nữ chỉ còn cách Vĩ chừng ba bước chân nhưng cô ta không quay lại nhìn Vĩ nữa. Cô ta đứng quay lưng lại, vì vậy Vĩ không thể nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc bí ẩn kia. Vĩ cảm thấy tức giận. Cô ta mặc bộ quần áo đen tuyền, và mái tóc đen dài chấm vai khiến thân hình cô ta hòa vào bóng đêm. Ánh trăng hạ tuần chiếu những tia sáng nhợt nhạt lên lớp áo đen kỳ lạ. Vĩ hít một hơi thật sâu, chỉ còn hai bước nữa, cô sẽ chạm tay lên vai cô ta, bắt cô ta quay lại và hỏi xem cô ta là ai, tại sao lại khiến Vĩ phải đuổi theo một cách kỳ quặc như vậy.

Vĩ tiến thêm một bước. Cô cảm nhận hơi lạnh từ đâu đó phả ra, giá buốt. Thân hình nhỏ bé mặc áo đen vẫn quay lưng lại như đang trêu ngươi. Vĩ giơ tay lên, nhưng bàn tay cô chỉ chạm vào không khí. Người phụ nữ đã biến mất như thể vừa tan vào màn đêm dày đặc. Vĩ bước tới bước lui, xung quanh chỉ còn những thân cây xù xì gớm ghiếc. Lúc này, Vĩ mới nhận ra rằng mình đang ở giữa rừng già. Đám đông vui vẻ ban nãy cũng đã biến mất. Thì ra cô đã đi quá xa. Người phụ nữ kia đã lừa gạt cô. Và nếu cô ta lừa gạt Vĩ, hẳn là ý định

Bình luận truyện

Truyện Đang Hot

Ngày
Tháng
All time